
Bất Chợt Bâng Khuâng Nỗi Nhớ Nhà - Thơ Mường Giang .
Guarantee Safe Checkout

Bất Chợt Bâng Khuâng Nỗi Nhớ Nhà - Thơ Mường Giang .
Tâm Vô Lệ Đọc Thơ Mường Giang
Tôi có cái tất rất xấu: Đọc thơ từng đoạn mà thôi. Những câu nào ưng, hiểu thấu; mang ra ngâm chơi vài hồi. Hôm qua đọc thơ Mường Giang. Mẹ! ị Cha này là dân lính. Mối tình nào cũng sang ngang, ị đứt chến, chẳng cô nào dính.
Tình ái coi như ốt dột, hay là vì biết phần mình ( dân lính trăm đứa còn một * , vướng víu chi, thôi làm tỉnh). Chả than nghe còn tệ bạo. Ơ hờ máu lẫn trong men * Thơ pha nước mất trệ trạo, tủi thân đã sống nhục hèn * "Chả" ra ngổi quán bên đường vào giữa đêm trường quốc hận. Đợi hoài người từ biên cương, cất tiếng chửi thề mấy bận. Chờ mày, ngo68i2 uống rượu suông " Tao uống chỉ toàn cây đắng *, chuyện nước non chưa thể buông , mày cứ tự nhiên rửa mắng.
Tôi đọc chẳng thấy gì hay đến khi sang trang mới hiểu người bạn đã mất, gió bay. Thân bón thêm xanh cành liểu. Ngâm câu này đau nhói ngực, ly không đặng khóc bạn hiền.
Tôi ghép những ý th, vần thơ của người lính Bộ Binhh Hồ Đinh - hay cây viết nổi tiếng Mường Giang - thành bài vụng về thô lỗ trên để mong ít nhiều giới thiệu đến quý bạn đọc thi tập Bất Chợ Bâng Khuâng Nỗi Nhớ Nhà. Tập thơ đã được gừi tới tôi từ năm 2003, bây giờ mới viết vài câu " lăng xê" thì quả là hơi trể. Cũ người mới ta, tôi cũng không mắc cở lắm.
Bạn tìm thi tập đọc thử đi, không chừng bạn cũng sẽ bật thốt lên " tôi đọc chẳng hiểu đến khi sang trang mới hiểu. Không chừng bạn cũng sẽ như nhà báo lão thành Đỗ Tiến Đức, phán môt câu xanh rời "Ông có sức viết mạnh thật, bài ông báo nào cũng đang. Nhưng tôi thích nhà thơ Mường Giang viết lách."
Tác giả: Mường Giang
Năm phát hành: 2010