Trang chủ Tôi Là Con Gái Của Cha Tôi - Phan Thúy Hà

Tôi Là Con Gái Của Cha Tôi - Phan Thúy Hà

Giá giảm $24.99
Thêm vào Danh sách yêu thích Thêm vào So sánh
Có sẵn
Order in the next to get it between and

Guarantee Safe Checkout

Visa
PayPal
Mastercard
American Express
Discover
Apple Pay
Tôi Là Con Gái Của Cha Tôi - Phan Thúy Hà

Tôi Là Con Gái Của Cha Tôi - Phan Thúy Hà

$24.99

Cuốn Số 2 - Tôi Là Con Gái Của Cha Tôi

VẾT THƯƠNG / NỖI BẤT HẠNH VIỆT NAM
Tôi là con gái của cha tôi (NXB Phụ Nữ, quý 3/2019), Tôi là tác giả – con gái của một người lính miền bắc, cũng đồng thời là con gái của người lính miền nam phải đi “ học tập cải tạo ” sau 1975.

Chân dung những người lính miền nam đa dạng, phong phú chi tiết với vô vàn những sự thật chiến tranh / sự thật hậu chiến tàn nhẫn. Bởi người lính miền nam nhìn cuộc chiến qua đôi mắt của chính mình, biết rõ chiến tranh qua chính thân phận mình, những-dân-thường, và vì thế nhiều người trong họ đã tìm cách trốn lính.

Khi không thể trốn, họ phải ra chiến trường, và là kẻ thua trận, họ phải trả giá thay cho những người đã đào thoát thành công.

Đó là một hạ sĩ, đã giải ngũ từ 1973 vì bị cụt một chân nhưng sau 1975 vẫn phải đi cải tạo, vì những lý do chẳng ai giải thích.

“… Lớn lên, em thấy hai hàm răng của ba chỉ còn bốn chiếc. Ba giải thích do ăn uống bị thiếu chất, răng rụng gần hết sau những năm đi học tập... Ba mất quyền công dân từ khi giải phóng cho tới năm 2013. Năm 2013 ba bị bệnh nặng, tình trạng như sắp ra đi, em đi làm thủ tục cấp chứng minh thư cho ba.. Em muốn trước khi chết ba em là một công dân như bao người. Em nói với người ta : Cấp cho ba con giấy khai sinh để làm thủ tục khai tử. Người nhận lời giúp đỡ nói : Ừ, ông ấy thì làm được gì nữa mà không cấp ”.

Không chỉ cụt chân, người thương binh này về sau còn mù cả hai mắt, hẹp động mạch vành, ung thư phổi, thoái hóa cột sống thắt lưng, và ung thư đường tiết niệu. Vào những ngày cuối đời, trời đã ban phép lạ, cho ông gặp lại người phụ nữ tuyệt vời năm xưa đã chia sẻ cùng ông một tình yêu bất hạnh, thứ tình yêu đã không thể có đường sống trong cuộc chiến.

Đó cũng là một người Hà Nội gốc, gia đình có hãng xe chạy tuyến Hà Nội - Hải Phòng, di cư năm 1954 khi mới một tuổi. Ông đã qua tuổi thơ bụi bặm cùng đám thiếu niên du thủ du thực trên bãi rác Mỹ gần Tổng kho Long Thành trước khi bị bắt lính…

“… Người Mỹ xuất hiện, đời sống xã hội đổi thay, đảo lộn. Khánh thành cầu bê tông, khánh thành xa lộ… Xuất hiện những khu gái điếm phục vụ lính Mỹ... Gái miền quê bỏ ruộng đồng đi vào quán bar, hộp đêm, để chiều chuộng binh lính Mỹ tới bến. Chưa khi nào chú thấy phẩm giá người phụ nữ Việt Nam bị hạ thấp như thế, nhục nhã như thế. Trước cửa nhà, các chị đứng ngồi ngả ngớn, nói với nhau làm thế nào cho thật ngon mắt. Rồi cười rũ lên, so kích cỡ thằng đen với thằng trắng… Chú mới mười sáu tuổi ngồi đó, họ không thèm chấp. Chồng các chị đang ở chiến trường… Một anh trở về đã lấy súng bắn chết vợ khi cô ấy sinh ra một đứa con da trắng… Nếu là chú, chú không dám chắc mình làm khác đi…”.

Người lính này, sau khi đã trải qua đủ thứ trầm luân khổ ải, đã tự giao cho mình một công việc…

Tác giả: Phan Thúy Hà

Năm phát hành: 2020