
Tiếu Ngạo Giang Hồ (Bảy Chữ Ngàn Câu - Thơ Nguyễn Lương Vỵ) .
Guarantee Safe Checkout
Ngôn ngữ Việt Nam đã trở thành hơi thở của thi nhân Nguyễn Lương Vỵ. Qua tập thơ “T[i]ếu Ngạo Giang Hồ” cho thấy ông bình thản thở từng con chữ, có khi rất ngắn, một con chữ hay hai, ba, v.v... một cách vô ngại tự tại. Nếu chỉ vì dấu chấm hay dấu phẩy để bảo đó là một “ý nghĩa” biệt lập, thì thật là không nhìn ra trọn vẹn một làn hơi bao trùm trong đó nhịp nhàng ngưng ngắt như nhịp điệu của những nốt nhạc trong một bản hòa tấu “Sonate”, những nốt thở nhìn thấy riêng biệt lại liên kết nhau thành một hơi thở chứa chan và mông mênh ý tưởng, làm cho trái tim và tâm hồn va chạm bỗng rung động cảm nhận từng nét biến thể của bức tranh lập thể có vẻ kỳ dị lại cấu trúc nên một tổng thể thơ mộng vô cùng…
Lê Giang Trần, nhà thơ.
(Calif., Oct. 2016)
"T[i]ếu Ngạo Giang Hồ" là âm vang tiếp nối của Hòa Âm, Huyết Âm, Tinh Âm... trong cõi thơ Nguyễn Lương Vỵ.
T[i]ếu viết như vầy thì có Tếu bên trong. Tếu trong cảnh đời có khi là tan nát cõi lòng, nên chi cái tan nát kia là âm bản của nụ cười hắt hiu năm tháng. Đây là khúc ca được viết bằng tiết tấu máu lệ. Dường như đã thấu được núi thẳm đường dài, vừa đủ nội lực gian nan, hành giả kia đóng cửa gỗ thõng tay vào chợ? Để kề vai gánh những bi hài trần thế, tùy nguyện tùy duyên mà "T[i]ếu Ngạo Giang Hồ," mà theo hạnh Người Xưa: "Ta còn chút nợ phải trả" nữa chăng?
Nguyễn Thị Khánh Minh, nhà thơ
(Calif., Oct. 2016)
Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Năm phát hành: 2016